Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2009

Chia tay K47

Một năm về trước mình đang sống trong cảm xúc thế nào nhỉ? Giữa “bộn bề” lo lắng cho kỳ thi quan trọng sắp tới, rồi còn tình nguyện hè cho anh em... và rồi tất cả cũng đã qua, không thật thành công như mong đợi nhưng cũng đã gọi là hoàn thành.
Hôm nay đến dự buổi chia tay K47 với anh em, một cảm xúc khó tả lại ùa về. Không phải là nỗi nhớ những tháng ngày sinh viên như những lần trước, lòng mình lại nghĩ xa xăm về những lời thầy cô đã nói về công việc, về nghề nghiệp. Quả đúng là phải trải nghiệm qua thực tế mới hiểu được (dù chỉ là một phần) kinh nghiệm của những người đi trước...
Hôm nay anh em các K nhà mình đông hơn, năng động hơn mình ngày xưa quả là một điều đáng mừng; đã tổ chức một chương trình đơn giản mà ý nghĩa cho những người anh, người chị (có thể với nhiều em chỉ là lần đầu biết mặt, nói chuyện) sắp rời xa mái trường sau 04 năm học tập. Mong sao những tình cảm ấy sẽ mãi bền chặt và luôn chảy mãi qua các thế hệ. Tiết mục múa của các “nam vũ công” nhà ta làm cho mình thật sự ấn tượng, hi vọng rằng sự năng động, mạnh dạn, sáng tạo ấy sẽ tiếp tục được phát huy không chỉ trong món văn nghệ, chương trình...