Thứ Tư, 2 tháng 9, 2009

Ngày Quốc khánh...


Sáng 02/9 năm nay là một ngày thật đặc biệt với mình, thế nên dù công việc đang "chất chồng như núi" mình vẫn quyết tâm gác hết lại để viết đôi dòng cảm xúc...
Sáng ra cổng công ty ăn sáng thấy đường vắng hoe gần như ngày Tết vậy, đã ở Hà Nội mấy cái 02/9 nhưng chưa khi nào mình có cảm giác thanh bình đến thế. Để có sự thanh bình mà giờ đây chúng ta thấy rất bình thường ấy có được không dễ dàng nếu quay ngược kim đồng hồ về thời gian 64 năm trước (còn cụ thể thì SGK nha!) vậy nên bất kỳ người Việt Nam nào cũng đều khó có thể quên ngày này, phải chăng đó là một biểu hiện cụ thể của "lòng yêu nước". Khi học lớp 6 mình được học một bài học quá hay về lòng yêu nước (của Ilia Erenbua), tuy nó viết về một công dân Xô Viết nhưng thực tế nó đã kiến giải một cách xuất sắc xuất xứ lòng yêu nước của mọi con người trên thế giới, vì vậy mình thấy thật hạnh phúc khi có một quê hương, một đất nước, một Tổ quốc để yêu thương.
Cũng hay lên mạng đọc báo, đúng là thời đại thông tin nên tin tức đủ loại, chỉ cần Google là ra đủ loại "thượng vàng hạ cám", thử tìm "người việt" thì xổ ra một tràng nhưng rất ít bài viết về cái hay, cái tốt của người việt, cũng hay đọc về "người Việt xấu xí" (mà chủ đề này trên mạng rất nhiều); phải công nhận là có nhiều bài viết rất sắc sảo, chính xác (như trên chungta.com ấy). Nhưng xét một cách công bằng thì:
1. Đã là người ai chả có cái xấu, cái tốt; không có cái xấu thì cái tốt cũng vô giá trị nên dám thẳng thắn thừa nhận cái hạn chế của dân tộc mình là tốt nhưng để làm gì, để biết mà khắc phục hay để nói với nhau cho hay? Nhất là người Việt mình vốn có cái truyền thống "nói một đằng, làm một nẻo"!
2. Người Việt Nam vốn tự hào là có một lòng yêu nước to lớn nhưng có một điều tệ hại là tính "sính ngoại"; cứ phải đồ ngoại mới là tốt, là sang. Đành rằng đây là một quy luật của thị trường nhưng ...
3. Người Việt Nam mình chưa biết PR cho mình, chưa có những bài viết sắc sảo về cái hay, cái tốt của mình. Nếu có chăng thì giọng văn, cách nghĩ chẳng có gì mới mẻ, không có chiều sâu về lịch sử văn hóa, nhiều khi mang nặng tính "tuyên truyền"... Ví như về lịch sử chẳng hạn, cách viết quá khô khan trong khi lịch sử mấy nghìn năm của dân tộc đâu phải nước nào cũng có được, hãy nhìn sang những nước "láng giềng" xem họ PR cho văn hóa của họ tốt đến mức nào. Thế nên mới có chuyện nhiều cô nhà ta ở trong nước cứ tưởng giai Hàn ai cũng "manly" như trong phim nhưng về bên ấy rồi mới biết đâu phải là "thiên đường", vỡ mộng thì đã muộn...
Lan man thế thôi chứ tôi vẫn YÊU VIỆT NAM nhiều lắm!