Thứ Tư, 11 tháng 5, 2011

Xa...

Em về Thanh Hóa có "xa" hơn không nhỉ? Chẳng biết được nhưng "dài " hơn thì có, vì sẽ ít nhắn tin, ít gọi điện, ít chát chít hơn... Em sẽ phải dành thời gian cho bố mẹ, ông bà, em gái. Chỉ thương em phải đi về vất vả thôi, giá ở nhà nghỉ ngơi lâu hơn thì sẽ tốt hơn!
Hơn hai tháng yêu em, anh hiểu thêm được nhiều điều về tình yêu, về cuộc sống và về em thân yêu của anh nữa. Đó cũng là khoảng thời gian anh trải qua bao cảm xúc: tột cùng hạnh phúc có, hoang mang lo lắng có. Anh biết mình dành cho nhau niềm tin nhiều lắm, dù gặp nhau chẳng nói gì nhiều. Xa nhau, chỉ gặp nhau những cuối tuần ngắn ngủi như chẳng đủ để bù đắp những cảm xúc cho những ngày xa nhau, hay hai kẻ yêu nhau thì dù gần nhau bao nhiêu cũng là chưa đủ em nhỉ?
P/S: Blog này a để nháp, viết trước cái Buzz kia. Bài thơ ấy anh đọc thấy hay quá, nó chứa đựng nhiều cảm xúc mà chắc anh chưa thể hiểu hết được. Sẽ ra sao... anh chẳng biết nhưng anh biết rằng có em đối với anh lúc này thật hạnh phúc. Anh hiểu thế nào là yêu thương, hờn giận, và anh cũng đang học cách sống có trách nhiệm hơn với bản thân mình, với người mình yêu và với tình yêu của bọn mình nữa...