Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2009

Trường bắn buổi bình minh


Đó là một buổi sáng đầu tuần, sau gần ba tháng học tập các yếu lĩnh của môn bắn súng chúng tôi chính thức được ra "trường bắn" để thực hiện bài kiểm tra bắn đạn thật súng tiểu liên AK bài 1. Với mỗi người nói chung lần đầu tiên bao giờ cũng chứa đựng đầy cảm xúc thật khó nói hết thành lời, mình cũng thế. Các thầy vẫn nói vui quân sự là một loại lao động đặc biệt và cây súng chính là công cụ lao động... nghe rất vui nhưng cũng rất đúng, làm một người lính thì tất nhiên là phải biết sử dụng súng chứ. Trước giờ quen xem phim ảnh thấy bắn súng quá ư dễ dàng nhưng có học mới thấy không có gì là đơn giản, bắn súng cũng là một môn khoa học đòi hỏi sự tập trung cao độ và một thái độ hết sức nghiêm túc, chỉ một chút sơ sẩy thì hậu quả sẽ thật khó lường.
6h30 xe tới nơi, bắt đầu chuẩn bị vật chất... 7h00 vào quán triệt và đó là chờ đợi tới lượt bắn. Những tiếng nổ đầu tiên vang lên nghe thật giòn giã, và ai cũng thấy háo hức. Vẫn biết chẳng ai muốn bom rơi đạn nổ để phải cầm súng ra giáp mặt kẻ thù (và cả cái chết nữa) nhưng tiếng súng ấy giống như tiếng gọi của một cái gì thiêng liêng và sâu sắc vì nó ghi dấu một bước trưởng thành đối với những anh bộ đội mới mấy tháng tuổi quân, buổi đầu cầm súng bắn viên đạn đầu tiên. Đến lượt mình... thật sự là một cảm xúc hết sức khó tả, một áp lực khá nặng nề đang đặt lên vai mình, chẳng hiểu vì sao nữa mặc dù ở dưới đã "xác định tư tưởng" rất kỹ rồi, cuối cùng thì những phát súng đầu tiên đã nổ vang và đến phát cuối cùng chẳng hiểu tại sao (có lẽ là do sợ "mất đạn") nên đường ngắm xong, khử "rơ" xong mà không thể siết được cò, tim đập nhanh và cảm giác như ngộp thở... cuối cùng súng cũng nổ nhưng có chút gì nuối tiếc khi siết cò hơi "vội", hơi thiếu trách nhiệm...
Và báo điểm, cũng thật hồi hộp, kết quả loại khá, thế cũng có thể ngủ ngon để tập trung cho các môn khác rồi... Tự nhắc mình:Còn bài K54 nữa đấy...